Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Anh Cường k5 29-8-2012


KIẾP NGƯỜI MONG MANH
TIN MỪNG ĐỨC GIÊ-SU Kitô THEO THÁNH Lu-ca (7:11-17)
 11 Sau đó, Đức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người. 12 Khi Đức Giê-su đến gần cửa thành, thì đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà. 13 Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: "Bà đừng khóc nữa! " 14 Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Đức Giê-su nói: "Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy! " 15 Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ. 16 Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: "Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người". 17 Lời này về Đức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.
Đó là lời Chúa.
MẠNG SỐNG MONG MANH - CÁI CHẾT LÀ ĐIỀU CHẮC CHẮN
Đó là câu châm ngôn nổi tiếng trong Đạo Phật. Biết rõ cõi chết là điều chắc chắn và là một hiện tượng tự nhiên mà mọi người phải đương đầu. Theo bản năng, tất cả mọi người đều sợ chết vì không biết làm sao để tránh khỏi nó.     
Khi Đức Giêsu đến cửa thành Naim, Ngài thấy người ta khiêng đi chôn người thanh niên duy nhất của một bà góa. Bà đang khóc nức nở theo sau quan tài con mình. Trước cảnh tượng này, Chúa Giêsu cũng phải xúc động. Ngài đã an ủi bà :Đừng khóc nữa” và truyền cho đám đô tùy dừng lại, vừa sờ vào quan tài Ngài vừa nói: Hỡi thanh niên, Ta truyền cho anh chỗi dậy.Anh ta đã chỗi dậy trước sự chứng kiến của mọi người.
           Đoạn Tin Mừng này cho chúng ta thấy rõ lòng thương xót của Đức Giêsu, Ngài đã chia sẻ và cảm thông với nỗi đau khổ của người đàn bà góa khi mất người con yêu quí. Sự việc xẩy ra cách công khai dưới sự chứng kiến của đám đông dân chúng và các môn đệ về người thanh niên này đã chết thật, minh chứng việc Chúa phục sinh người chết là bằng chứng cụ thể, xác thực về quyền năng và sứ vụ cứu thế của Đức Giêsu.
Cái chết của người thanh niên trong Tin Mừng hôm nay gợi cho chúng ta suy nghĩ về sự mong manh của kiếp người. Con người có thể ra đi bất cứ lúc nào, không phải đợi đến tuổi già vì “sinh hữu hạn, tử bất k”. Có khi người trẻ lại ra đi trước người già, hoặc con cái lại ra đi trước ông bà cha mẹ: Lá vàng đeo đẳng trên cây, Lá xanh rụng xuống, trời hay chăng trời.
          Chàng thanh niên con bà góa thành Naim chết quá sớm, có lẽ công chưa thành, danh chưa toại, trong khi người mẹ già vẫn còn sống. Quả là: Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, Một cơn gió thoảng là xong, Chốn xưa mình ở cũng không biết mình (Tv102,15-16).
           Và Thánh vịnh 90 thêm rằng: Ngài cuốn đi, chúng chỉ là giấc mộng, Như cỏ đồng trổi mọc ban mai, Nở hoa vươn mạnh sớm ngày, Chiều về ủ tàn phai chẳng còn (Tv 90,3-6).
         Anh Giuse Vũ Minh Cường đang hiện diện nơi đây. Có lẽ anh cũng dự tính bao điều và lên nhiều kế hoạch cho cuộc sống tương lai, cho chính mình và cho gia đình. Nhưng anh đang mải dệt đời mình với tuổi 43 thì Chúa lại cắt đứt ngay hàng chỉ. Giống như chàng thanh niên con bà góa thành Naim, anh cũng chết trẻ, công chưa thành, danh chưa toại, nhưng anh đã bỏ lại tất cả cha mẹ, anh chị em, nhà cửa, và những người thân yêu ở lại để anh ra đi.
        Nếu chúng ta hỏi anh có gì nhắn nhủ hôm nay, chắc hẳn anh sẽ mượn lời Chúa được lặp đi lặp lại trong những an táng để nhắc chúng ta: Hãy sẵn sàng, hãy tỉnh thức và hãy chuẩn bị cho giờ mình ra đi; vì lúc này, anh đã có kinh nghiệm về cái chết, vì anh đã có kinh nghiệm về thời giờ ngắn ngủi. So với một số quý cụ ngồi đây thì đối với anh Giuse Cường thời giờ thật ngắn ngủi. Vâng! Phải thừa nhận rằng thời giờ ngắn ngủi, nó cứ trôi đi hững hờ, hoàn toàn vô cảm. Như có một tác giả đã viết: “Thời giờ thấm thoát thoi đưa, Nó đi đi mãi, có chờ đợi ai?
        Có một số người bỏ lễ Chúa Nhật, bỏ xưng tội lâu ngày, tôi hỏi lý thì họ nói là mải đi làm, bận bán hàng không đi được. Kinh nghiệm từ anh Giuse Cường cho ta thấy: anh cũng còn nhiều việc phải làm lắm chứ… Nhưng Chúa lại không cho lý do đó là chính đáng. Cho nên tốt hơn hết là: Hãy sẵn sàng, hãy tỉnh thức và hãy chuẩn bị cho giờ mình ra đi. Chuẩn bị cho giờ mình ra đi với tâm hồn trong sạch. Chuẩn bị cho giờ mình ra đi với việc làm tròn bổn phận đối với Chúa và đối với tha nhân.
Không ai có thể tránh được cái chết. Dù muốn dù không, sự chết đến bất cứ lúc nào. Giờ chết đến bất ngờ như kẻ trộm, không ai có thể biết trước. Người đời đã có kinh nghiệm khi nói :”Sinh hữu hạn, tử bất kỳ”. “Tử bất kỳ” thì không ai biết được. Chúng ta chỉ còn một việc là phải chuẩn bị sẵn sàng như Chúa đã dạy.
Hôm nay, chúng ta hãy cầu nguyện nhiều cho anh Giuse Cường, và tiếp tục cầu nguyện, hy sinh cho anh. Chắc hẳn với tuổi trẻ anh còn có nhiều lỗi lầm, lỗi lầm trước Thiên Chúa và lỗi lầm trước tha nhân. Xin Chúa vì lòng nhân hậu thương tha thứ cho anh để anh sớm được về hưởng nhan thánh Chúa. Và xin Chúa ủi an nâng đỡ tang gia của anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét