Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Bà Tuyến 5-2011


CHUẨN BỊ GIỜ CHẾT
Không ai biết chết là gì. Vì không ai có kinh nghiệm về cái chết mà còn sống trên đời, mặc dù cái chết là một phần của sự sống. Con người có sinh có tử. Đó là luật của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa đã an bài. Tuy nhiên, không ai có thể biết được mình chết vào lúc nào và ở đâu? Ý Chúa khôn ngoan vô cùng không muốn cho ta biết trước cái chết là để mưu ích cho ta và cho xã hội. Thật vậy nếu biết trước giờ chết đâu cần phải ăn ngay ở lành làm chi? Và như thế xã hội sẽ đầy dẫy sự ác, đầy dẫy bất công, tàn bạo.
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã nhiều lần nói về cái chết, về sự sống đời sau. Hôm nay, một lần nữa chúng ta lại được nghe Chúa dạy: Phải chuẩn bị cái chết bằng một cuộc sống tỉnh thức qua dụ ngôn người đầy tớ tỉnh thức.
Ông chủ được nói tới trong dụ ngôn chính là Thiên Chúa. Người đầy tớ là linh hồn mỗi người. Ông chủ đi vắng là thời gian chúng ta sống ở đời này. Khi ông chủ trở về, đó chính là giờ chết của mỗi người chúng ta. Cũng như cuộc trở về đầy bất ngờ của Ông chủ, giờ chết đến không ai biết trước được. Bữa tiệc mà ông chủ thưởng cho đầy tớ trung tín chính là hạnh phúc Thiên Đàng. Kẻ diễm phúc được dự là những người có tâm hồn tỉnh thức.
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu không định nghĩa cho chúng ta tỉnh thức là gì mà Người chỉ diễn tả tỉnh thức bằng ba việc: không ngủ, thắt lưng và cầm đèn cháy sáng.
Không ngủ nói lên tình yêu mến gắn bó nên một với Chúa. Bao lâu chủ chưa về thì chưa thể an tâm đi nghỉ. Nhiều người có kinh nghiệm này, khi gia đình chờ đợi một người thân vắng nhà trở về, người thân chưa về mọi người trong gia đình chưa thể an tâm. Linh hồn yêu mến Chúa mãi thao thức băn khoăn cho đến khi gặp được Người. Vì Chúa là lẽ sống nên linh hồn không thể sống thiếu Chúa. Vì Chúa là hạnh phúc nên linh hồn chẳng thể an giấc khi chưa gặp Chúa. Vì Chúa là tất cả nên linh hồn sẵn sàng quên bản thân mình vì Chúa.
Thắt lưng nói lên thái độ phục vụ quên mình, người Do thái mặc áo choàng dài bên ngoài và áo lót bên trong. Khi phục vụ phải cởi bỏ áo ngoài và thắt lưng cho áo trong nên gọn gàng. Như trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu cởi áo ngoài lấy khăn thắt lưng để có thể đi rửa chân cho các Tông Đồ. Tấm áo tượng trưng cho danh dự. Khi người ta cởi bỏ áo ngoài cũng có nghĩa là cởi bỏ cái tôi, cởi bỏ tự ái, từ bỏ tiện nghi của mình để phục vụ người khác. Như thế thắt lưng là từ bỏ chính mình vì Chúa. Vui lòng hủy mình ra không để Chúa hoàn toàn chiếm đoạt và Dâng hiến trọn vẹn bản thân để Chúa sử dụng.
Thắp đèn nói lên tính lo xa, chuẩn bị chu đáo. Vì chủ trở về lúc đêm khuya, nên tôi tớ cần có sẵn đèn để soi đường. Thắp đèn là đem hết khả năng phục vụ Chúa. Tìm mọi cách để phục vụ cho thật tốt đẹp. Dâng hiến tất cả để Chúa được tôn vinh.
Như thế, tỉnh thức nói lên lòng yêu mến Chúa thiết tha, sẵn sàng làm mọi việc vì Chúa, sẵn sàng quên mình vì Chúa.
Bà Maria đang cùng với cộng đoàn chúng ta dâng thánh lễ cuối cùng của bà hôm nay, là một linh hồn tỉnh thức, vì tỉnh thức bà đã trung thành với Chúa, với Giáo Hội suốt 74 năm nơi dương thế, làm người và làm con Chúa. Cuộc đời có những lúc thuận buồm xuôi gió có những lúc vất vả gian nan, có những ngày tháng phải bôn ba vì cuộc sống nhưng bà Maria vẫn trung thành với Chúa và với Giáo Hội.
Vì tỉnh thức bà Maria đã dành tất cả những thời giờ cao quý nhất cho Chúa. Bà đã dành trọn cho Chúa thời giờ, sức lực với hết cả tâm tình. Có thể nói được rằng cuộc đời bà Maria đã sống vì Chúa và sống cho Chúa hơn là sống vì mình.
Vì tỉnh thức bà Maria đã thắt lưng phục vụ Chúa và Giáo Hội đến quên bản thân mình. Nhiệt thành phục vụ Chúa nhiều năm trong chức vụ không lớn nhưng lại rất quan trọng trong sự nghiệp trồng người, trong sự nghiệp giáo dục đời sống đức tin cho thiếu nhi trong giáo xứ. Hình thân thương của bà đối với các ấu nhi trong xứ đã in sâu vào ký ức của nhiều người trong xứ. Bà nhẹ nhàng dắt tay từng em lên bậc thềm nhà thờ, vào các hàng ghế. Bà ân cần nhắc bảo các em, khi các em ngỗ nghịch trong giờ Phụng vụ. Dường như các thánh lễ dành cho thiếu nhi cũng các giờ chầu ngày Chúa Nhật không khi nào bà vắng mặt.
Thật khó quên hình ảnh của bà Maria, một người thật vui tính, một con người thật hiền hòa, dễ mến với nhiều bà con trong giáo xứ.
Hôm nay, Chúa gọi bà Maria về giữa lúc bà đang tỉnh thức, đang thắt lưng gọn gàng, đang cầm đèn cháy sáng chờ Chúa. Đúng như Chúa đã dạy trong Tin Mừng, hôm nay Chúa sẽ đặt bà Maria vào bàn tiệc Nước Trời và mời bà thưởng thức hạnh phúc Thiên Đàng.
Thương tiếc bà Maria, một người đã hết mình vì đoàn thiếu nhi trong giáo xứ, nhiệt thành phục vụ Chúa và tha nhân,
chúng ta hãy noi gương bà luôn sống tỉnh thức trong tình yêu mến Chúa thiết tha, trong sự hy sinh quên mình phục vụ Chúa và Giáo Hội, biết dâng cho Chúa tất cả tất những gì cao quý nhất trong cuộc đời của chúng ta. Đó là cách chúng ta chuẩn bị tốt nhất cho chuyến ra đi của chúng ta. Tất cả chúng ta đang quy tụ nơi đây hôm nay, rồi ngày mai chúng ta cũng phải ra đi gặp Chúa.


  
Hình ảnh của bà Maria đã in sâu vào trong ký ức của nhiều người trong giáo xứ này.
Cha sở
Sự quan tâm của bà tới người khác
Các dịp mừng cha sở chính mắt tôi từ hôm
tôi mới về giúp xứ tới nay được sáu nhưng đã chứng kiến ít là 5 dịp bà tới mừng cha sở. ngày nhà giáo 20-11, mừng Chúa Giáng Sinh 25-12, mừng tuổi mới dịp cuối năm, mừng bổn mạng 19-3, và lần gần đây nhất trước khi qua đời 3 ngày bà hỏi tôi giờ nào cha sở về để bà mừng kỷ niệm ngày hồng ân lãnh chức linh mục lần thứ 39 của cha sở.

Đối với tôi vì là cùng làng cùng xứ với bà nên bà coi tôi như người nhà. Dù tôi chỉ đáng tuổi cháu của bà nhưng rất kính trọng tôi
chức linh mục nên bà rất quý tôi. Vì là đồng hương nên những gì tôi kể về đời sống đạo, về tình làng nghĩa xóm nơi xứ nhà đều làm bà nhớ lại những ký ức tuổi thơ của bà. Tôi mời bà về thăm quê, bà bảo
Có một điều bà hứa với tôi trước đây một tuần mà chẳng bà bao giờ bà thực hiện được nữa. Đó là bà mời tôi tối hôm qua (Thứ Năm 05-05) tới nhà bà dùng bữa với cha Vinh sơn Đỗ Cao Thăng, chú ruột của ca sĩ Xuân Trường, là cha cùng xóm với tôi và cũng là cha sở cũ của tôi thời niên thiếu. Hơn một tuần nay bà sợ tôi quên nên bà gặp tôi là bà lại nhắc "Cha nhớ Thứ Năm tới nha".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét