CẦU CHO CÁC LINH
HỒN
Lc 23,33.39-43.
Sau khi chiêm
ngưỡng Giáo Hội khải hoàn qua việc cử hành lễ kính các thánh nam nữ nơi Thiên
Quốc, hôm nay và trong suốt thang 11 này, Giáo Hội mời gọi chúng ta cầu nguyện
cho các linh hồn tiên nhân, những người đã ra đi trước chúng ta. Số phận của họ
như thế nào chúng ta không hề biết. Bởi vì chúng ta có kinh nghiệm về hạnh phúc
và đau khổ, nhưng không ai có kinh nghiệm về sự chết, trừ một mình Chúa Giêsu,
Đấng sống lại từ cõi chết. Những ai có kinh nghiệm gần kề cái chết, trải qua
một cơn thập tử nhất sinh, chứng kiến một thảm họa như những nạn nhân của bão
lụt tại Thái Lan, Campuchiacơn hay những nạn nhân của các vụ động đất ở
Nhật Bản hay ở Thổ Nhĩ Kì mới có thể cho ta biết sự chết đáng sợ biết dường
nào.
Nhìn vào những
nấm mồ nơi nghĩa trang này, những người đã yên giấc trong đó nói gì với chúng
ta? Ai là người cứu chúng ta trong ngày sau hết? Những câu hỏi như thế đã từng
ám ảnh biết bao con người, từ những nhà hiền triết cho tới những người dân
đen, trải qua bao thế hệ, chứ không riêng gì mỗi người chúng ta hôm nay. Không
bao giờ có câu trả lời thỏa đáng cho những người không có niềm tin, không có
niềm hy vọng. Đối với chúng ta những người có đức tin, thì sự chết chỉ là
ngưỡng cửa đưa chúng ta tới sự sống vĩnh cửu. Nếu con đường nên thánh của ngày
hôm qua xem ra dễ dàng đến bất ngờ, thì con đường đưa đến sự sống vĩnh cửu cũng
bất ngờ không kém. Chỉ có điều là chúng ta có biết khám phá ra hay không. Cùng
chịu đóng đanh với Chúa Giêsu nhưng chỉ có người trộm lành đã năm bắt được cơ
hội. Chỉ có người trộm lành mới biết Đức Giêsu là con Thiên Chúa, là Đấng cứu
độ. Chỉ co người trộm lành mới biết hoán cải lỗi lầm và anh đã nhận được lời
hứa bảo đảm từ Đấng hằng sống: Quả thật, ta bảo ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ơ
trên thiên đàng với ta. Nỗi sợ giờ chết sẽ tiêu tan khi đã có điểm tựa nơi Đức
Giêsu. Bên kia thập giá là ngôi mộ trống của ngày phục sinh. Ước gì hình ảnh
này luôn nhắc nhở mỗi người chúng ta bớt sợ giờ chết, và cũng luôn tra vấn về
cách sống đức tin hiện tại của mình. Tương lai mai sau của chúng ta lệ thuộc
vào đời sống hiện tại của chúng ta hôm nay.
Hiệp dâng thánh
lễ cầu cho tiền nhân hôm nay là cơ hội để chúng ta kiểm điểm lại đời sống đức
tin của mình. Những nấm mồ với chút mùn xương mục nát trong đó, cho chúng ta
bao điều suy nghĩ: giàu có ư, kiêu sa ư, danh vọng với chức quyền rồi cũng chỉ
còn là nấm mồ. Đúng như lời thánh vịnh đã nói: dù sống trong giàu sang danh
vọng, con người cũng chẳng thể trường tồn. dù có lấy tên mình mà đặt cho miền
này xứ nọ nhưng ba tấc đất mới thật là nhà. Nơi họ ở muôn đời muôn kiếp.
Hiệp dâng thánh
lễ cầu cho tiền nhân hôm nay chúng ta cùng cảm tạ Chúa vì Chúa đã cho chúng ta có
cơ hội để chuẩn bị cho ngày ra đi của chúng ta. Người trộm lành đã dạy chúng ta
một bí quyết quan trọng : sám hối là con đường ngắn nhất để ơn cứu độ đến với
chúng ta. Nhờ sám hối thập giá trở thành điểm gặp gỡ giữa ta với đấng cứu độ để
ngài dẫn ta vào vương quốc của ngài.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã cho người trộm
lành được vào nước trời chỉ với một lời cầu xin. Xin ban sự sống vĩnh cửu cho
những ai tin tưởng nơi Chúa, xin cho các tín hữu đã qua đời được sớm về sum họp
với các thánh trên trời. và cũng xin cho chúng con những người sẽ chết, được
mạnh tin vào Chúa, đấng không hề bỏ rơi những ai trông cậy vào ngài. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét