Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

ông cố Sinh 2009


CHUẨN BỊ GIỜ CHẾT (Lc12,35-40)
Có một sự thật rất hiển nhiên, đó là: Không ai biết chết là gì. Không ai biết chết là gì bởi vì không ai có kinh nghiệm về cái chết mà còn sống trên đời, tuy cái chết là một phần của sự sống. Martin Heideger, một triết gia Tây phương đã nói "con người là một hữu vị tử", sinh ra để mà chết. Có sống là có chết. Chỉ còn một vấn đề là phải chết như thế nào. Chúa Giêsu nhiều lần nói về cái chết, về sự sống đời sau. Trong Tin Mừng hôm nay, một lần nữa chúng ta lại được nghe Chúa dạy: Phải chuẩn bị cái chết bằng một cuộc sống tỉnh thức qua dụ ngôn người đầy tớ tỉnh thức.
Dụ ngôn chúng ta vừa nghe thật dễ hiểu. Ông chủ là Thiên Chúa. Người đầy tớ là linh hồn mỗi người. Ông chủ đi vắng là thời gian ta sống ở đời. Ông chủ trở về là giờ chết của mỗi người chúng ta. Như cuộc trở về đầy bất ngờ của ông chủ, giờ chết đến không ai biết trước. Hạnh phúc Thiên Đàng chỉ dành cho những kẻ có tâm hồn tỉnh thức.
Tỉnh thức là gì? Dụ ngôn chúng ta vừa nghe, tỉnh thức được diễn tả bằng ba việc: không ngủ, thắt lưng và cầm đèn cháy sáng.
Không ngủ nói lên tình yêu mến gắn bó nên một với Chúa, là ông chủ. Bao lâu chủ chưa về thì chưa thể an tâm đi nghỉ. Nhiều người có kinh nghiệm này, khi gia đình chờ đợi một người thân vắng nhà trở về, người thân chưa về mọi người trong gia đình chưa thể an tâm. Linh hồn yêu mến Chúa mãi thao thức băn khoăn cho đến khi gặp được Chúa. Vì Chúa là lẽ sống nên linh hồn không thể sống thiếu Chúa. Vì Chúa là hạnh phúc nên linh hồn chẳng thể an giấc khi chưa gặp Ngài. Vì Chúa là tất cả nên linh hồn sẵn sàng quên bản thân mình vì Chúa.
Thắt lưng nói lên thái độ phục vụ quên mình, người Do thái mặc áo choàng dài bên ngoài và áo lót bên trong. Vì thế, khi phục vụ phải cởi bỏ áo ngoài và thắt lưng cho áo trong nên gọn gàng. Như trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu cởi áo ngoài lấy khăn thắt lưng để có thể đi rửa chân cho các Tông Đồ. Tấm áo tượng trưng cho danh dự. Cởi bỏ áo ngoài là cởi bỏ cái tôi, cởi bỏ tự ái, từ bỏ tiện nghi của mình để phục vụ người khác. Như thế thắt lưng là từ bỏ chính mình vì Chúa. Hủy mình ra không để dâng hiến trọn vẹn bản thân cho Chúa sử dụng.
Thắp đèn nói lên tính lo xa, chuẩn bị chu đáo. Vì chủ trở về lúc đêm khuya, cần đèn soi đường. Thắp đèn là đem hết khả năng phục vụ Chúa. Tìm mọi cách để phục vụ cho thật tốt đẹp. Dâng hiến tất cả để Chúa được tôn vinh.
Tóm lại, tỉnh thức nói lên lòng yêu mến Chúa thiết tha, sẵn sàng làm mọi việc vì Chúa, sẵn sàng quên mình vì Chúa.
Ông cố Gioan đang dâng thánh lễ  cuối cùng với chúng ta hôm nay, là một linh hồn tỉnh thức, vì tỉnh thức ông cố đã trung thành với Chúa và với Giáo Hội suốt 63 năm nơi dương thế. Ông cố đã tỉnh thức trong bổn làm người và làm con Chúa. Cuộc đời có những lúc thuận buồm xuôi gió, có những lúc vất vả gian nan, có những ngày tháng bôn ba để kiếm sống nhưng ông cố vẫn trung thành với Chúa và với Giáo Hội.
Vì tỉnh thức ông cố đã dành tất cả những thời giờ cao quý nhất cho Chúa, cho công việc phục vụ cộng đoàn. Đặc biệt, ông cố đã dâng hiến một người con ưu tú trong gia đình, sơ Tê-rê-sa Mai Quỳnh Anh nơi dòng Con Đức Mẹ phù hộ để phục vụ Chúa và Giáo Hội cách hữu hiệu hơn.
Vì tỉnh thức ông cố đã thắt lưng phục vụ Chúa và Giáo Hội đến quên bản thân mình. Nhiệt thành phục vụ Chúa nhiều năm trong nhiều chức vụ, đặc biệt là ông cố đang giữ chức vụ chủ tịch Hội đồng mục vụ giáo xứ. Mới quen ông cố chưa đầy 4 tháng, nhưng tôi thấy ông cố là người rất nhiệt thành với giáo xứ, với cộng đoàn, được nhiều người kính trọng và quý mến. Ông cố là người rất nhỏ nhẹ khi giao tiếp nhưng là người rất cương trực và thẳng thắn trong công việc. Ông cố là người có lòng đạo đức và biết tín thác vào Chúa vì lần nào gặp tôi, ông cố cũng nói "cha cầu nguyện nhiều cho con nhá", con yếu lắm. Lần gặp cuối cùng, ông cố không đi được, tôi đưa cho ông cố mẫu ảnh ĐHY Thuận và nói vui với ông cố "nhớ đọc kinh này xin ĐHY cầu bầu cho ông cố được mau lành bệnh, nếu được phép lạ thì ông cố phải báo ngay cho tòa thánh nha". Ông cố chỉ thều thào "cha thêm lời cầu nguyện cho con nhá". Và tôi nói thêm, xin Chúa cho ông cố được chịu sự khó cho nên.
Hôm nay, Chúa gọi ông cố về giữa lúc ông cố đang tỉnh thức, đang thắt lưng gọn gàng, đang cầm đèn cháy sáng chờ đón Chúa. Bởi vì, ông cố đã được lãnh đầy đủ các Bí Tich sau cùng, đã bàn giao sổ sách khi còn tỉnh táo. Ông cố đã ra đi êm đềm giữa vòng tay của bà cố và đoàn con cháu. Đúng như Chúa đã dạy trong Tin Mừng, hôm nay Chúa sẽ đặt ông cố vào bàn tiệc Nước Trời và mời ông cố thưởng thức hạnh phúc Thiên Đàng.
Thương tiếc ông cố Gioan, một người chồng chung thủy, một người cha đức độ, một người ông gương mẫu, một người đứng mũi chịu sào trong cộng đoàn giáo xứ nhiệt thành phục vụ Chúa và tha nhân, chúng ta hãy noi gương ông cố, luôn sống tỉnh thức trong tình yêu mến Chúa thiết tha, trong sự hy sinh quên mình phục vụ Chúa và Giáo Hội, biết dâng cho Chúa tất cả tất những gì cao quý nhất trong cuộc đời của chúng ta. Đó là cách chúng ta chuẩn bị tốt nhất cho chuyến ra đi của chúng ta. Tất cả chúng ta đang quy tụ nơi đây hôm nay, rồi ngày mai chúng ta cũng phải ra đi để gặp Chúa.
Lạy Chúa, xin ủi an, nâng đỡ gia đình ông cố và xin đón ông cố Gioan vào dự tiệc vui muôn đời. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét